Bãi vàng đá quý trầm hương

      55

Tôi đang tự xử lý cái bi đát bằng rượu, tự hủy hoại mình. Năm 1975, thời điểm đó tôi còn trẻ lắm, bắt đầu 19 tuổi.

Bạn đang xem: Bãi vàng đá quý trầm hương

” – nhà văn Nguyễn Trí bộc bạch.

Tác Phẩm

Bãi vàng, đá quý, trầm hương” – thành quả đầu tay ở trong nhà văn Nguyễn Trí bất ngờ giành được giải thưởng Hội đơn vị văn 2013 với số phiếu bầu chọn hay đối. Văn phong không chút bay bướm, chịu ảnh hưởng mạnh của ngôn từ và cách nạp năng lượng nói bộc trực của tín đồ dân phái mạnh Bộ. Làm từ chất liệu chính của tập truyện là 99% sự thật: thân phận những người con bán mạng xa quê hòa mình thành giang hồ nước tứ chiếng, tìm tới nơi rừng thiêng nước độc, tìm manh áo, miếng cơm, ấp ủ giấc mộng đổi đời.

Chúng tôi có cuộc chat chit với đơn vị văn Nguyễn Trí, nhằm mục đích tìm làm rõ hơn về người đàn ông từng là một trong cậu nhỏ nhắn ham hiểu sách, trong tương lai trở thành mộttrầm phu, phiêu dạt gần trọn cuộc đời.


*
Nhà văn Nguyễn Trí – giành giải thưởng Hội đơn vị văn 2013 với tập truyện ngắn đầu tay “Bãi vàng, đá quý, trầm hương

Nội dung trọn vẹn không như là ai

Ông nói sẽ viết 200 truyện ngắn và 2 tiểu thuyết chỉ trong khoảng 3 năm trở lại đây. Phần lớn chúng số đông kể về quãng thân của cuộc sống khi ông mưu sinh bằng nhiều nghề: dạy dỗ học, làm cho đồ tể, khai quật vàng, đá quý, trầm hương, chạy xe cộ ôm, buôn bán vé số, chở xà bần, chặt củi đốt than…. Vậy thời ấu thơ của ông đã diễn ra như núm nào?

– Tôi sinh ra ở Bình Định, mà lại tuổi thơ lại nằm tuốt bên trên Tân Cảnh (Tây Nguyên). Ba tôi là tín đồ Quảng Bình, năm 1945 ông đi bộ đội cho vua Bảo Đại, qua thời Bảo Đại mang đến thời Ngô Đình Diệm. Năm 1956 ông được yêu cầu lên Tây Nguyên mang theo cả gia đình, thời điểm đó mẹ mới sinh tôi được một tuần. Từ năm 1966 đến năm 1977 gia đình tôi lại trở về Bình Định. Nguyên cả một thời kì Mậu Thân, tuổi trẻ của tôi phía trong vùng chiến lược, dù tôi ko đi lính.

Trong bố biến cố phệ của lịch sử: năm 1968, 1972, 1975, tôi đều phía trong vùng bão lửa. Ở ngoài thủ đô hà nội thì bom lửa, làm việc chỗ công ty chúng tôi máy bay cũng cất cánh ngang qua đầu. Cảm hứng kinh bự lắm.

Có thắc mắc trên bởi tôi rất quá bất ngờ với tác phẩm. Là một trong người bôn ba khắp vùng và lao động tay chân cực nhọc, nhưng hầu hết trang viết của ông lại nhằm lộ về một bạn từng đọc không hề ít sách, nhớ những câu văn câu vè.

– rất lâu rồi năm 1975, tuổi con trẻ của tụi tôi đâu có gì đâu không tính cây bầy guitar với sách? Chỉ bao gồm sách thôi, không có thứ gì khác. Ti-vi là một trong thứ sệt sản. Tôi biết xem sách từ rất sớm, nhớ và thuộc những đoạn văn, thậm chí đến hiện nay vẫn có thể đọc nằm trong lòng ko trừ một vệt phẩy. Ông trời cũng thương, cho chính mình một trí nhớ tương đối tốt.

Đọc với nhớ nhiều tác phẩm của rất nhiều nhà văn Việt Nam, ông thấy họ có điểm gì chung?

– những nhà văn khu vực miền bắc có chất trí tuệ khôn cùng riêng, từng người lũ họ lại sở hữu một điểm độc đáo. Công ty văn miền Nam, đặc biệt là nhà văn miền Tây siêu nổi lên trong thời hạn gần đây. Chủ quan tôi dấn thấy, hoàn toàn có thể do văn hóa truyền thống miền sông nước yêu cầu giọng văn của mình từa tựa nhau, không tồn tại đứng tự do riêng rõ ràng như ở ko kể phía Bắc. Ví như ta đem khoảng 5 truyện đặt cạnh nhau, thì rất có thể thấy hết sức chung. Tôi cũng ko nghĩ những về phong cách riêng của mình, dẫu vậy là văn bản truyện thì sẽ hoàn toàn không giống của ai.


*
Nguyễn Trí cùng với tác phẩm kho bãi vàng, đá quý, trầm hương.

Bi kịch bắt đầu từ cô đơn, lạc lõng

Bi kịch của cuộc đời ông, việc bắt đầu một cuộc đời thăng trầm vất vả là từ lúc nào, và vày đâu?

– Sau giải phóng. Đời sống thế đổi, một bộ phận người khu vực miền nam lúc ấy có xúc cảm mình ko thuộc về cùng không được đồng ý trong cộng đồng mới. Nỗi buồn bực và lạc lõng khiến rất nhiều người trở bắt buộc bê tha, thất chí. Tôi vẫn tự xử lý cái bi quan bằng rượu, tự hủy diệt mình. Năm 1975, lúc đó tôi còn con trẻ lắm, bắt đầu 19 tuổi. Chúng ta nghĩ coi, hiện giờ một đứa trẻ mà bị bố mẹ la rầy, bị công ty trường mắng mỏ… nó cũng xuất hiện tiêu cực, làm nhiều điều không phải.

Xem thêm: Xem Phim Cô Dâu Thủy Thần Thuyết Minh ), Cô Dâu Thủy Thần

Cũng may sau giải phóng không tồn tại ma túy chứ hồi đó tôi cũng bị đồng đội lôi kéo rủ rê, cũng biết chơi. Fan ta triệt tiêu tường tận lắm. Nhờ không tồn tại nên cũng vứt được.

Nhiều năm sau này tôi mang vợ, có gia đình rồi nên ban đầu bôn ba theo phần nhiều nghề mà lại mình mang lại là có tác dụng giàu vô cùng cao. Trường đúng theo tôi cũng là cá biệt, chứ có tương đối nhiều người hổng dám đâu. Lên rừng, đi địu, chuyện chết là chuyện bình thường.

Ông dạt dẹo tìm vàng, tra cứu trầm (và kỳ nam) vì thế do bản tính ưu phiêu lưu, xuất xắc vì đề nghị tiền?

– bất kể nghề như thế nào tôi đã có tác dụng đều mang tính chất chất phiêu lưu. Nhưng thực chất tôi không rứa ý phiêu dạt như. Tôi đi cai quản yếu mang tiền nuôi một thai đoàn thê tử: 1 vk và 4 đứa con. Tôi đề nghị tiền lo đến gia đình, bởi vì trách nhiệm. Trong thời kì gian cực nhọc nhất, mẫu gì tất cả tiền là tôi làm.

Tôi nói thiệt người vợ của tôi khổ vị tôi lắm. Hồi trẻ cô ta đẹp gái, cô ta là lòng tin yêu và mong muốn của cả gia đình. Dòng thưở xăng dầu còn phải phân phối, tôi không có đôi dép nhưng mang thì cô ấy có cán cỗ đi xe cộ 67 cho tán tỉnh. Tôi lúc ấy ở miền trung đi lên Đà Lạt, nhà cô ấy làm việc vùng trọng yếu Tùng Nghĩa – khu vực nông nghiệp giỏi lắm. Cô ấy yêu tôi, quăng quật nhà theo tôi. Tôi đi rừng, toàn vấp đề xuất bệnh tật đề xuất cô ấy phải quyết tử nhiều lắm để cứu dịch cho tôi.

Phải nói rằng cho đến hiện thời tôi thành thật mang ơn và không dám phản bội cô ấy. đề xuất tôi chừng đỗi đâu ra đó rõ ràng. Với lại, cuộc đời của tôi kiếm miếng cơm manh áo nó cực nhọc lắm, bắt buộc đâu có lúc nào dám trút tiền ra cài phở (cười).

Sách là điểm sáng nhất cuộc đời tôi

Ông bao gồm kể chuyện về người nam nhi lớn cũng bị nghiện. Lý do ông đã từng trải qua chuyện đó thời con trẻ rồi mà thiết yếu giúp anh ấy?

– Trời ơi, thời buổi hiện nay tôi nói thiệt là không kiểm soát nổi. Phiên bản thân tôi đã từng có lần trải rồi mà lại thằng con vấp vô đành chịu đựng bó tay. Tôi đã từng cai sống và làm việc cho nó, xích tay chân này lại chứ cai bao gồm thuốc thì nói làm cho gì. Cũng chiếc kiểu dân chơi không hại mưa rơi đó. Ngồi xuống bàn nhậu có rượu vô, bốc lên, duy nhất đứa thôi là kéo đứa khác nghiện liền. đùa một lần, tới lần sản phẩm hai xem như cuộc đời bị diệt diệt.

Tôi cũng viết một truyện về nó “Không còn nước mắt” – loại cảnh người cha nhìn bé mình bị ma túy bỏ hoại, nhưng cần thiết làm bí quyết nào. Vào đời tôi, gồm 2 chuyện từ bỏ hào nhất, đó là vứt được rượu và bỏ được thuốc lá, chứ phần thưởng văn học tập cũng chưa phải là điều trường đoản cú hào duy nhất đâu.

Cái thiết bị ma túy, thời của tôi trước tiên là không có mà chơi, sản phẩm hai là vì trách nhiệm gia đình, sản phẩm công nghệ ba là vì đam mê đọc sách – mình yêu thích quá yêu cầu mình không nghĩ tới. Chứ tuổi trẻ hiện nay hầu như chúng không tồn tại gì để lý thuyết tương lai, yêu cầu đâm ra chán nản, và rứa là cho tới đâu thì tới. Thằng bé tôi có 2 người con đẹp như thiên thần, nắm mà nó đi trại về chỉ ôm bé được vài bữa, rồi lại đi theo tiếng call của ma túy.

Trong cuộc sống mình, ông vẫn tiếp tục đọc sách?

– Sách là điểm sáng nhất của cuộc đời tôi. Sách là chẳng thể thiếu. Bên tôi có Lenin toàn tập, đường nguyễn trãi toàn tập, Nguyễn Du… tôi đọc như là nhu cầu để sống. Lúc đi làm lồ ô, tôi đi thuê, đi mượn từng 2-3 chục cuốn một, có theo theo người dăm bữa nửa tháng, lại với xuống trả người ta. Gồm đọc “Quán rượu” của Émile Zola chưa? “Tội ác với trừng phạt” của Dostoevsky? xuất xắc lắm…

Ông có lúc nào bị mâu thuẫn không? lúc 1 quãng thời gian lao động cực nhọc, đào hầm mang vàng, dẫu vậy lại là 1 người gọi sách…?

– Không. (cười) Tôi cho sẽ là chuyện bình thường.

Có điều gì ông mong làm lại trong cuộc sống mình?

– ví như được, thì khoảng thời hạn sống ở tp sài gòn những năm 2000 tôi sẽ không còn chọn. Bao gồm khoảng thời gian sống ở tp sài gòn làm đứa đàn ông của tôi bị nghiện.