Bài văn cảm nghĩ về thầy cô giáo lớp 7 hay nhất

      291
Lớp 1

Lớp 2

Lớp 2 - kết nối tri thức

Lớp 2 - Cánh diều

Lớp 2 - Chân trời sáng sủa tạo

Tài liệu tham khảo

Lớp 3

Sách giáo khoa

Tài liệu tham khảo

Sách VNEN

Lớp 4

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Lớp 5

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Lớp 6

Lớp 6 - kết nối tri thức

Lớp 6 - Cánh diều

Lớp 6 - Chân trời sáng sủa tạo

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Chuyên đề & Trắc nghiệm

Lớp 7

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài xích tập

Đề thi

Chuyên đề & Trắc nghiệm

Lớp 8

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài tập

Đề thi

Chuyên đề & Trắc nghiệm

Lớp 9

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài xích tập

Đề thi

Chuyên đề & Trắc nghiệm

Lớp 10

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài xích tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

Lớp 11

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

Lớp 12

Sách giáo khoa

Sách/Vở bài bác tập

Đề thi

Chuyên đề và Trắc nghiệm

IT

Ngữ pháp giờ Anh

Lập trình Java

Phát triển web

Lập trình C, C++, Python

Cơ sở dữ liệu


*

500 bài văn mẫu lớp 7Viết bài xích tập có tác dụng văn số 1 - Văn từ sự cùng miêu tảViết bài bác tập làm cho văn số 2 - Văn biểu cảmViết bài bác tập làm văn số 3 - Văn biểu cảmViết bài xích tập có tác dụng văn số 5: Văn lập luận hội chứng minhViết bài bác tập làm văn số 6: Văn lập luận giải thích
Cảm suy nghĩ của em về thầy cô giáo năm 2021 (dàn ý - 5 mẫu)
Trang trước
Trang sau

Cảm nghĩ về của em về thầy gia sư năm 2021 (dàn ý - 5 mẫu)

Bài văn cảm xúc của em về thầy cô giáo có dàn ý phân tích chi tiết, sơ đồ tư duy và 5 bài văn phân tích mẫu hay nhất, ngắn gọn được tổng vừa lòng và chọn lọc từ những bài xích văn giỏi đạt điểm cao của học sinh lớp 7. Mong muốn với 5 bài bác cảm nghĩ về của em về thầy cô giáo này các các bạn sẽ yêu thích cùng viết văn tuyệt hơn.

Bạn đang xem: Bài văn cảm nghĩ về thầy cô giáo lớp 7 hay nhất


Đề bài: cảm xúc của em về thầy cô giáo.

*

A/ Dàn ý cụ thể

I. Mở bài

- trình làng về thầy cô giáo

II. Thân bài

- Biểu cảm khái quát về thầy cô giáo:

+ Tên

+ Tuổi 

+ Môn dạy

- Biểu cảm cụ thể về thầy cô giáo:

+ hình trạng (chiều cao, cân nặng, thân hình…)

+ Khuôn mặt, mái tóc, làn da…

+ Giọng nói, nụ cười…

+ Tính phương pháp của thầy cô

+ phục trang của thầy cô lúc lên lớp

+ mối quan hệ của thầy cô:

* Với học viên và phụ huynh

* Với người cùng cơ quan và chúng ta bè

- Kỉ niệm của em với thầy cô giáo.

III. Kết bài

- Suy nghĩ, tình yêu của em dành cho thầy cô giáo

- mong ước của em dành cho thầy cô giáo.

B/ Sơ đồ tư duy

*

C/ bài xích văn chủng loại

Cảm nghĩ về của em về thầy giáo viên – mẫu mã 1

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời bảo ban của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã…

Mỗi lần đọc các câu thơ này, em lại bồi hồi xúc đụng nhớ về cô Thảo - cô giáo thứ nhất của em, với cũng là cô giáo mà em yêu mến nhất.

Cô Thảo là thầy giáo dạy lớp một của em. Hồi ấy, cô vừa dạy Toán vừa dạy dỗ Văn, và cũng là cô giáo chủ nhiệm lớp. Vày thế, đa số mọi tiết học trong tuần em số đông được cô dạy dỗ dỗ. Lúc đó, cô Thảo khoảng tầm hơn 30 tuổi, đã từng đi dạy được gần mười năm rồi. Cô bảo, cô sẽ dạy các lứa học tập sinh, tuy vậy ai cô cũng nhớ phương diện nhớ thương hiệu cả, vì cô luôn yêu thương toàn bộ những học sinh của mình. Cô Thảo có mái tóc đen dài, thướt tha, luôn luôn được cô buộc gọn lại bởi một mẫu nơ màu sắc tím. Hình dáng cô cao gầy, hạn hẹp thả, khuôn phương diện hình trái xoan cùng làn da trắng hồng. Trong tim trí non trẻ của em dịp ấy, cô đó là một bạn nữ tiên thực sự. Cô Thảo có đôi mắt đen lay láy, đen như viên ngọc quý của bà nội. Mỗi khi cô dùng hai con mắt ấy, nữ tính nhìn vào em là em có cảm xúc như mình chính là đứa học trò được cô thân thương nhất.

Cô Thảo bao gồm giọng nói siêu hay. Nó vào trẻo, du dương, y như tiếng bầy vi ô lông mà lại em hay xem nghỉ ngơi trên ti vi. Mỗi lúc cô giảng bài, phát âm mẫu cho việc đó em gọi theo đều khiến em say mê. Đặc biệt, cô Thảo dạy dỗ học khôn cùng hay. Việc khó cố nào, nghe cô giảng chấm dứt cũng thấy thật dễ dàng dàng. Cô không bao giờ đánh mắng học viên cả. Bạn nào hư, không có tác dụng bài, thì cô sẽ gặp mặt bạn ấy, rồi hàn huyên, trọng tâm sự để chúng ta ấy chăm chỉ học tập hơn. Những chúng ta nào học tập kém, thì sau buổi học, cô vẫn kèm thêm cho bạn ấy, nhưng cố định không chịu nhận tiền tài phụ huynh. Chính vì sự quan tâm, yêu thương mến, tận tâm vì học viên ấy, mà cô Thảo luôn được bao cố hệ học trò cùng phụ huynh kính trọng, yêu quý yêu.

Nhớ hồi ấy, có một lần khi mọi tín đồ đang ngồi học tập trong lớp, vì không muốn viết bài xích nên em đã vờ vịt là bị nhức bụng. Trong khi thấy cô chú ý sang, em đã bao phủ lấy bụng và vờ vịt rên lên vì chưng đau. Thấy vậy, cô Thảo đã cực kỳ lo lắng. Ngay mau lẹ cô lịch sự nhờ cô giáo lớp cạnh bên trông lớp giúp, rồi bế em lên, chạy sang trạm xa. Lúc ấy, nhìn vẻ lo lắng, cùng rất nhiều giọt mồ hôi trên khuôn mặt cô, em cảm thấy hối hận vô cùng. Chỉ vì chưng một phút chây lười của em mà cô giáo đã đề nghị vất vả như vậy. Lúc đến trạm xá, cô y tá đi vắng. Cô Thảo rối rít lên, không biết phải làm nạm nào. Dịp đó, em đã nói thiệt với cô, rằng tôi đã nói dối. Vừa nói, em vừa khóc và nóng vội xin lỗi cô. Thấy vậy, cô vẫn ngồi xuống, thanh thanh lau nước mắt với vuốt tóc em, rồi nói: “Em biết thừa nhận lỗi sai bởi vậy là tốt. Từ lần sau em ko được nói dối nữa nhé? Em hứa với cô đi nào?”. Nói rồi cô đưa ngón út ra hóng em. Ngay nhanh chóng em đưa ngón tay của bản thân mình ra và thuộc cô lập cần một lời hứa. Tự hôm ấy, em luôn siêng năng học tập, không thời gian nào lười biếng cả. Điều đó đã khiến cô rất quá bất ngờ và vui mừng. Mỗi một khi thấy ánh nhìn tràn đầy tin yêu và trường đoản cú hào của cô. Em lại cảm thấy mình đã làm đúng và phải phải cố gắng thêm nữa. Thiết yếu nhờ cô, nhưng mà em new trở thành một học viên giỏi, chuyên ngoan như hôm nay.

Từ khi đó đến bây giờ, em đã có học với không ít thầy cô giáo, nhưng cô Thảo vẫn luôn luôn là bạn giáo viên nhưng mà em yêu dấu nhất. Năm nào, vào ngày 20 - 11 em cũng đến thăm cô cùng gửi cho cô đầy đủ lời chúc xuất sắc đẹp. Em mong rằng cô sẽ luôn luôn khỏe mạnh, và liên tiếp sự nghiệp trồng người bậm bạp của mình.

*

Cảm suy nghĩ của em về thầy gia sư – mẫu 2

Mỗi năm, khi đến ngày nhà giáo Việt Nam, em lại dành riêng thời gian, download một bó hoa tươi thắm rồi mang lại thăm cô Ngọc - bạn giáo viên cơ mà em chiều chuộng nhất.

Cô Ngọc là giáo viên dạy Ngữ văn của em cơ hội em học tập lớp 6. Nhờ bao gồm cô, mà lại em đã yêu dấu và học tập xuất sắc môn Ngữ văn - một môn học nhưng trước đó em rất chán ghét.

Lúc ấy, cô Ngọc là một giáo viên trẻ con vừa new ra trường, chỉ mới 24 tuổi. Cô bao gồm vóc dáng nhỏ nhắn, khuôn mặt tròn rất đáng yêu. Bởi vì thế mà có rất nhiều phụ huynh không thực sự tin tưởng vào năng lực dạy học của cô. Tuy nhiên, đến cuối cùng, cô đã khiến cho mọi người phải nể phục kỹ năng dạy học tập của mình. Cô Ngọc bao gồm mái tóc gray clolor nhạt, xoăn nhẹ ở đuôi. Lúc đi dạy, cô thường buộc gọn gàng ở phía sau. Đôi mắt cô lớn tròn, black láy. Mọi khi dạy học tập thì cô bắt buộc đeo thêm một cái kính, vì chưng cô bị cận. Cô thường đề cập em và các bạn khi học bắt buộc cách vở một khoảng cách nhất định nếu như không sẽ đề xuất đeo kính giống cô.

Điều em tuyệt hảo nhất sinh hoạt cô đó là cách giảng dạy. Trước đó, em vô cùng ghét học tập Văn vì chưng nó vừa dài loại lại còn nhàm chán. Tuy vậy từ khi tham gia học cô em lại thấy mê say môn học tập này. Cô ko bắt chúng em học tập thuộc lòng các câu chữ khô khan, nhưng mà dạy cho chúng em phương pháp tự mình viết số đông thứ bản thân đang hiểu. Cô luôn khuyến khích bọn chúng em sáng tạo, tự do thoải mái viết lách. Trong giờ học, cô hay đan xen, kể những mẩu chuyện thú vị quanh bài bác học. Cứ thế, giờ học tập Ngữ văn luôn được em và các bạn hứng khởi, ao ước chờ.

Đối với học sinh, cô Ngọc không chỉ có là một thầy giáo mà còn là một trong người đồng bọn nữa. Cô luôn linh hoạt thay đổi được hai vị trí này. Trong tiếng học, cô là 1 giáo viên nghiêm túc, tận tụy. Lúc ra chơi, cô là 1 trong người bạn để bọn chúng em có thể thoải mái tâm sự, phân tách sẻ. Cô cũng thích ngồi ăn vật, uống trà sữa với bọn chúng em. Chính vì thế cơ mà em cùng chúng ta đều rất yêu quý cô.

Cô Ngọc luôn luôn yêu thương, thân yêu tới bọn chúng em. Chúng ta nào sức khỏe yếu, học yếu môn nào, mái ấm gia đình có gì đặc biệt… là cô ghi nhớ hết. Trường hợp bạn học viên nào nên nhờ cô giảng lại bài, thì cô luôn sẵn sàng. Vào dịp thi cuối kì năm ấy, liên tục ba buổi tối trước lúc thi, cô đầy đủ dạy kèm lại kiến thức và kỹ năng cho bọn chúng em, cốt để ai ai cũng có tác dụng tốt nhất. Mấy buổi tối đấy, trời mưa rét, nhà cô lại xa, tuy thế cô vẫn đến dạy vô cùng nhiệt tình. Sau đó, những phụ huynh tất cả gửi cô quà tuy thế cô nhất quyết không nhận. Những hành vi ấy của cô khiến cho mọi người ai ai cũng kính mến, nể phục.

Xem thêm: Mon Ngon Tu Vit : Các Món Ngon Từ Vịt Không Thể Bỏ Qua Khi Đến Mùa

Đến bây giờ, em đã là một trong học sinh xuất sắc môn Văn rồi. Mỗi khi nhìn tác dụng môn văn, em lại nhớ mang lại cô Ngọc - bạn gieo đến em niềm yêu thương văn học. Vào ngăn bàn học của em, đến hiện giờ vẫn còn giữ những bài bác kiểm tra được cô chấm ngày ấy. Mọi khi nhớ cô, em lại lấy chúng ra nhằm ngắm nhìn. Cùng thầm cảm ơn ông trời vị đã mang đến em được học với cô giáo tuyệt đối như vậy.

Cảm nghĩ về của em về thầy thầy giáo – mẫu 3

Ai ai trong cuộc đời học sinh cũng có một người thầy hay một người gia sư mà bản thân yêu mến, kính trọng. Em cũng vậy. Trong năm năm học tiểu học, có tương đối nhiều cô dạy em và cô như thế nào em cùng yêu mến, kính trọng tuy nhiên người khiến em yêu mến nhất chính là cô Mai.

Cô Mai là giáo viên chủ nhiệm của em lúc học lớp năm dưới mái trường tiểu học. Lương Thị Tuyết Mai là tên gọi cô. Ôi! cái thương hiệu mới đẹp có tác dụng sao! Cô bao gồm vóc dáng vẻ hơi to nhưng tương đối cao. Em theo luồng thông tin có sẵn cô năm nay bốn mươi tuổi nhưng em thấy cô như con trẻ hơn loại tuổi của mình. Khuôn mặt cô hình trái xoan rất đẹp. Làn tóc cô dài, óng ả, gồm màu black nhánh thường xuyên được cô buộc lên rất cao cho gọn. Trông cô thật tươi trẻ khi buộc cao tóc lên bởi vì mái tóc đó rất phù hợp với khuôn khía cạnh hình trái xoan của cô. Cô gồm một hai con mắt rất đẹp, rất nổi bật trên khuôn mặt. Dưới đôi mắt tinh anh cơ là một cái mũi dọc dừa, thanh tú có tác dụng sao! Cô rất hay cười và mỗi lần cười cô lại để lộ hàm răng white tinh, những tăm tắp ẩn dưới đôi môi đỏ tươi. Nước da cô trắng ngần, xuất xắc đẹp. Mỗi lúc cô bước tiến trên bục giảng là tà áo dài tím lại phấp phới bay. Vào lớp em, người nào cũng bảo là cô đẹp nhất trường. Đứa nào thì cũng ước được đẹp nhất giống cô một ít thôi cũng được.

Cô Mai là 1 trong những giáo viên những kinh nghiệm, tận tâm với nghề; đi dạy đã được gần hai mươi năm. Cô Mai vô cùng thương yêu học sinh và thời gian nào cũng muốn giúp đỡ học trò học tập giỏi, đạt công dụng tốt. Trong lớp em năm đó có tầm khoảng chừng bảy bạn học không tốt. Cô liền dạy phụ đạo thêm cho các bạn đến khi nào các bạn hiện đại hẳn cùng cô không nhận một đồng nào từ phụ huynh. Cô còn cố gắng đến ngôi trường sớm để thuộc truy bài bác với bọn chúng em. Không các vậy, cô còn vồ cập giúp đỡ các bạn nghèo, khó khăn khăn. Minh chứng là cô Mai đang đi tới tận nhà chúng ta nghèo để khuyến mãi quà, làm tía mẹ các bạn rất cảm động. Có lần chúng ta Tú Anh mắc bệnh nặng cần nghỉ học tập cả tuần, cô liền cho thăm cùng nhờ bọn chúng em chép bài xích hộ bạn. Các phụ huynh và bọn chúng em siêu cảm động trước tấm lòng yêu thương thương to lớn của cô so với học sinh. Người mẹ em bảo rằng: “Cô Mai và đúng là một giáo viên giỏi, tận tâm với học tập sinh. Bà bầu rất mừng vì nhỏ được cô dạy dỗ học.”. Em thầm nghĩ về rằng mẹ nói thiệt đúng vị cô Mai là gia sư giỏi, tận trọng điểm khi mà bọn chúng em không hiểu chỗ nào là cô chuẩn bị sẵn sàng giảng lại kĩ hơn cho chúng em hiểu. Em thấy mình suôn sẻ khi được vào học lớp cô.

Đối với đồng nghiệp, cô Mai luôn luôn vui vẻ, toá mở với cô luôn dìu dắt các đồng nghiệp trẻ. Kính trọng các thầy cô lớn tuổi rộng mình. Em được biết thêm rằng, gia đình cô chẳng khá trả gì. Ck cô là yêu thương binh luôn yếu ớt và bệnh tật. Cô còn có hai con nhỏ dại nên gia đình luôn gặp mặt khó khăn tuy vậy cô lại đổ tiền túi ra để sở hữ quà thưởng cho các bạn học giỏi, siêng ngoan. Em thấy cô thật xứng đáng khâm phục. Hôm có công dụng thi cuối kì hai, cô sẽ thưởng cho các bạn cao điểm độc nhất vô nhị một cây cây bút máy greed color rất đẹp mà mang lại giờ em vẫn còn đấy giữ.

Bây giờ em đang trở thành một học viên lớp bảy, nhưng lại em vẫn nhớ đến người giáo viên dạy mình năm lớp Năm. Em thật sự yêu thương mến, kính trọng cùng rất bái phục cô Mai. Đến giờ đồng hồ em vẫn không thể về ngôi trường cũ thăm cô được. Em cảm thấy mình thật bao gồm lỗi khi ngày 20/11 không trở lại thăm cô. Cô Mai là người em yêu mến, kính trọng bởi cô là giáo viên hết sức thương yêu học sinh. Em luôn luôn mong cô được khoẻ mạnh, hạnh phúc, được học viên yêu mến. Cô Mai ơi, một ngày nào đó em sẽ về thăm cô!

*

Cảm suy nghĩ của em về thầy thầy giáo – chủng loại 4

Vào đều ngày của tháng 11 như thế này, đi ngoài đường những gánh mặt hàng hoa lại trở bắt buộc tấp nập. Không chỉ bởi đó là mùa hoa nở, nhưng mà vì vào tháng này tất cả ngày để vinh danh những fan làm nghề thay phấn. Điều đó khiến em lại bổi hổi nhớ về thầy Vinh - fan thầy giáo cơ mà em yêu mến nhất.

Thầy Vinh dạy dỗ lớp em môn vật Lý năm nay. Lần đầu gặp thầy, em và những bạn người nào cũng vô cùng tuyệt vời với vẻ bên ngoài năng động, tươi trẻ của thầy. Cũng là dòng áo sơ mi, quần tây, mà lại được thầy kết phù hợp với đôi giày thể thao cùng chiếc cha lô. Trông siêu hiện đại. Thầy gồm vóc dáng hết sức cao, chắc cần đến 180cm, bởi thầy có thể dễ dàng viết lên phần cao nhất của mẫu bảng. Dịp nào trên khuôn mặt thầy cũng chính là một niềm vui vô thuộc rạng rỡ. Những tiết học luôn luôn trở nên sống động và cuốn hút dưới sự điều khiển của thầy. Thầy cho chúng em chơi những trò chơi bé dại thú vị, kết hợp với nội dung học khiến em dễ dàng nhớ hơn. Thầy liên tục dùng trang bị chiếu để dạy học, những mô hình, thí nghiệm được chỉ ra dưới dạng tế bào hình hoạt động nhiều color khiến bọn chúng em tập trung và thấy rất đơn giản hiểu. Phần nhiều câu hỏi, bài kiểm tra của thầy cũng tương đối đa dạng, bắt đầu mẻ, không solo thuần chỉ là học thuộc như hồi lớp 6. Nhờ vậy nhưng mà môn đồ dùng Lý trở buộc phải thú vị với dễ học hơn rất nhiều. Ở trong giờ đồng hồ học, thầy Vinh là một trong những người giáo viên tuyệt vời, còn khi thoát khỏi lớp, thầy ấy là một trong những người các bạn nhiệt tình. Thầy ấy truyện trò với chúng em một cách thân mật và thoải mái. Có những buổi cuối tuần, thầy ấy thuộc lớp em đi ăn, đi chơi và trung tâm sự cùng nhau như người chúng ta thực thụ. Điều ấy khiến thầy gấp rút trở thành thầy giáo mà em và các bạn vô cùng yêu mến.

Có lần lớp em đã học thì có một chúng ta bị sôi bụng quằn quại, nằm xuống mặt bàn không gượng gập dậy được. Thấy vậy thầy tức thời dặn dò cả lớp trơ khấc tự, rồi cõng chúng ta ấy chạy thẳng lên phòng y tế. Sau thời điểm biết chúng ta ấy bị đau nhức dạ dày vì chưng chưa nạp năng lượng sáng, thầy tức thời chạy đi mua một đánh cháo rét rồi có về. Sau thời điểm dặn dò cẩn thận, thầy mới trở về lớp. Hành động quan tâm, sự băn khoăn lo lắng trên khuôn mặt thầy hôm đó, đến thời điểm này em vẫn còn nhớ rất rõ.

Những tiết học được thầy Vinh dạy luôn luôn làm em ưa thích thú. Vị vậy, em luôn luôn yêu, quý kính trọng thầy. Em mong mỏi rằng, năm sau, năm sau nữa, em vẫn sẽ liên tiếp được học đồ Lý cùng với thầy.

Cảm nghĩ của em về thầy giáo viên – mẫu 5

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa…

Đó là phần lớn câu thơ được trích từ bài bác Nghe thầy hiểu thơ - một bài bác thơ mà lại em siêu yêu thích. Nguyên nhân em yêu quý bài thơ ấy, không chỉ có vì nó rất hay, nhưng mà hơn hết là do nó trong khi đã viết về bạn thầy nhưng mà em yêu quý nhất - thầy Khoa.

Thầy Khoa là thầy giáo công ty nhiệm của em hồi lớp 2. Lúc ấy, thầy đã không tính 40 tuổi, làm cho nghề dạy học được gần trăng tròn năm. Lần đầu gặp mặt thầy, em đã khôn xiết sợ sệt vì chưng vẻ ngoài tráng lệ của thầy. Thầy Khoa có vẻ như ngoài điển hình nổi bật của một người giáo viên nghiêm túc. Mái tóc sẽ pha chút bội nghĩa của thầy cơ hội nào cũng rất được chải vuốt gọn gàng gàng. Khi đến trường, thầy luôn mặc áo sơ ngươi được là phẳng phiu, sơ-vin gọn gàng trong chiếc quần âu không một nếp gấp. Ngay cả đôi giầy da của thầy lúc nào cũng sáng bóng, không bẩn sẽ. Khuôn mặt thầy luôn nghiêm túc, đôi môi khẽ mím, và đa số thầy chẳng mấy khi nở nụ cười. Từng ngày, thầy luôn luôn đến trường đúng giờ. Cứ năm phút trước lúc vào học tập là thầy xuất hiện ở trên bàn giáo viên. Thầy cứ ngồi sinh sống đó, lạng lẽ quan gần kề những học sinh của mình.

Trái ngược hoàn toàn với hình thức bề ngoài khô cứng, bao gồm phần thờ ơ ấy của thầy, là 1 trong những trái tim vơi dàng, luôn đong đầy tình thương thương. Thầy dạy dỗ học một giải pháp chậm rãi, cẩn thận. Điều gì học sinh không hiểu, thầy đã dạy lại, một lần không hiểu thì dạy hai lần, hai lần thiếu hiểu biết nhiều thì ba lần. Chẳng khi nào thầy khó chịu cả. Em cũng chẳng thấy thầy quát lác mắng học tập sinh bao giờ hết. Khi bao gồm ai có tác dụng sai, thầy lại im lặng, nhìn chú ý vào học sinh ấy, cho tới khi người học trò nhỏ tự mình nhận lỗi new thôi. Giải pháp phạt học sinh của thầy cũng rất khác. Thầy ko đánh, ko mắng, ko chép phạt, cũng không call phụ huynh. Mà lại thầy chỉ yêu thương cầu học viên ngồi tĩnh mịch ở góc lớp. Ngồi đến hết buổi học tập thì quay trở lại nhà. Ấy vậy mà lại em thấy giải pháp của thầy vô cùng hiệu quả. Vào lớp học của thầy, đứa học tập trò nào cũng nghiêm túc học tập tập.

Hồi ấy, tuy vẫn lên lớp 2 tuy nhiên em vẫn đọc vô cùng kém. Không chỉ là đọc chậm, hơn nữa không thể hiểu liền mạch được, cứ ấp úng mãi. Mỗi một khi em vực dậy đọc, chúng ta lại mỉm cười ồ lên. Vậy nên, trong huyết tập đọc trước tiên mà thầy Khoa dạy, em đã khôn cùng lo lắng. Lúc tới lượt mình, em đứng lên đọc, các giọt mồ hôi ở tay thắm cả vào trang sách. Em bắt đầu đọc từng chữ một “Hôm… nay… là…” Chưa hoàn thành câu, tiếng cười thân quen từ chúng ta lại vang lên, tuy thế nó đã tạm dừng ngay lập tức. Em ngước đầu thoát khỏi trang sách, té ra thầy Khoa vẫn nghiêm mặt quan sát cả lớp. Lúc mọi bạn đã yên ổn lặng, thầy thanh thanh nói: Em hiểu tiếp đi. Với rồi, lần trước tiên sau bao ngày, em đứng phát âm hết một bài bác văn trước lớp. Mặc dù em phát âm chậm, ngắc ngứ nhưng mà thầy vẫn kiên trì chờ đợi. Chữ như thế nào em không gọi được, thầy lại hiểu mẫu đến em trước, rồi em nhại lại theo. Sau khoản thời gian em đọc xong, thầy gật đầu và bảo: giỏi lắm, em ngồi xuống đi. Lời khen ấy của thầy đã khiến em vô cùng vui tươi và gồm thêm niềm tin. Từ bỏ hôm ấy, tiết tập gọi nào thầy cũng hotline em vùng dậy đọc trước lớp. Gọi được tấm lòng của thầy, em càng thêm ra sức tập luyện. Ở nhà, hôm làm sao em cũng tập gọi để nâng cao khả năng của mình. Vậy nên, chỉ hơn một mon sau, em đã rất có thể đọc cực tốt rồi. Vào hôm sau đó, lần trước tiên em xung phong vùng lên đọc bài. Sau thời điểm đọc xong, em phấn kích nhìn thầy, và này cũng là lần đầu em thấy thầy cười cợt tươi đến vậy, một thú vui sung phấn chấn của fan giáo viên lúc học sinh của bản thân mình tiến bộ. Điều thầy Khoa vẫn trao mang lại em đó là sự bao dung, tinh thần của một đơn vị giáo. Chính vì sự tin tưởng của thầy đã giúp em có thêm cồn lực để cố gắng học tập hơn.

Đến bây giờ, đã những năm trôi qua. Tuy vậy hình hình ảnh người thầy giáo ngồi mặt khung cửa, thuộc giọng gọi trầm nóng ấy vẫn luôn đánh dấu trong chổ chính giữa trí của em. Em luôn nâng niu và quý mến thầy khôn xiết nhiều. Từng lần trở lại thăm trường cũ, em đều ghé qua lớp học tập của thầy. Đứng ngoài cửa sổ nhìn vào bên trong, hồi ức lại những ngày xưa ấy. Cùng nhẩm theo giọng gọi của thầy.

Em ao ước thầy mãi luôn luôn khỏe mạnh, sinh sống vui vẻ. Để có thể chắp thêm đôi cánh ước mơ, vun đắp thêm cho nhiều nắm hệ học sinh nữa. Để cho đa số đứa trẻ em như em lại có thời cơ được học tập với một tín đồ thầy giáo hoàn hảo và tuyệt vời nhất như thầy.